PhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucketPhotobucket...


Friday, December 7, 2012

Vàng phai trước ngõ.

Vàng phai trước ngõ
Trịnh Công Sơn, 1973 -74

Photobucket





Vàng phai trước ngõ
Trịnh Công Sơn

Vàng trước ngõ trong ngần áo lụa
Nụ hồng quá nghe ra ngậm ngùi
Vì vàng phai xưa từng mấy độ
Rộng nghìn thu một tà dương ấy

Hồng đi nhé chân về giữa ngọ
Đường xanh quá môi e ngại hồng
Tự trời em ôi hồng rất lạ
Đường về xa trời đất mông lung

Photobucket

Hồng đi nhé môi cười giữa ngọ
Vàng phai sẽ nhớ em một mùa
Hồng đi nhé xin hồng với nụ
Vàng phai sẽ cuốn đi mịt mù

Dòng sông nắng cho bờ bến rộng
Vườn trưa nắng tiếng ru lạc loài
Một vòng nôi ru chiều xuống ruộng
Một dòng sông chở ngày hấp hối

Chiều ra đứng bên trời gió lộng
Hoàng hôn xuống ô chân mẹ về
Chợ chiều xa không còn tiếng động
Một bàn chân rời suối qua khe.

TCS

..

Xin tấm hình lá nền của anh nguoigia.
Cám ơn anh.
Vynn K.



7 comments:

  1. ..." Vàng phai sẽ nhớ em một mùa,
    Vàng phai sẽ cuốn đi mịt mù "

    Vàng phai...,vàng phai..,ôi vàng phai nói lên điều gì vậy ?

    Lời hát trong hầu như tất cả những Ca khúc, Tình khúc của N/s TrinhCongSon gần như hầu hết-nếu không muốn nói là tất cả - đều như những bài Thơ nhỏ... Ngũ Ngôn, Tứ ngôn..v.v..

    Người nghe và hát nhạc của ông , có lẽ phần lớn "nhờ" vào lời nhạc ông viết quá tuyệt , quá mênh mang bao quát tất cả mọi thứ, mọi chi tiết của Hỷ Nộ Ái Ố , niềm vui, nỗi buồn, Tình yêu viên mãn khi ta tìm thấy em một hồn giấy mới trên non ngàn tinh khiết, hay những cuộc Tình đi qua với những người tình bỏ ta đi , và ta ngồi chống càm xem xét lại mảnh tâm hồn ăn năn tan nát, thất vọng xám hối và đôi khi đã tuyệt vọng... Thân phận con người, thời đại , chiến tranh , hận thù,những người "vĩ đại" cầm vận mệnh cả một dân tộc với cái đầu óc ấu trĩ ác độc thú vật...v.v...
    TrinhCongSon đã "nóÍ" ra hết huỵch toẹt giùm chúng ta- những con người thấp cổ bé họng giun dế - bằng thứ ngôn ngữ "ẩn dụ" của ông trong âm nhạc và nghệ thuật thiên tài viết ca khúc của ông...

    Nói gì thì nói, ai nói gì cứ nói...
    Với riêng tôi , N/s TrinhCongSon là một "Tâm Hồn Lớn" made in VietNam thứ thật !
    Ông không phải..."đồ sơn"
    TrinhCongSon là..."đổ thiệt "

    Và ông "đã đành" thôi thì thôi buông trôi thân xác tâm hồn mình trong men rượu...và trong những nỗi thất vọng, lẫn tuyệt vọng đôi khi của ông...
    Ngày kia, cả thế giới nghe tin TrinhCongSon đã thở hơi cuối cùng trong tay một vị Bác sĩ vì lá gan tan nát trong men rượu...
    Nhưng Trái Tim ông thì không tan nát : " TrinhCongSon vẫn tin vào một ngày" như không ít lần ông đã hát trong nhạc của ông...
    ...
    ... ...

    Vàng phai !?
    Tôi yêu Hoa Hồng vàng , không hiểu do đâu, tại sao...Và ngay từ hồi bé xíu lận nha !
    Sau đó, lớn lên , trưởng thành dần với những "cuộc chơi" trong giòng tồn sinh nghiệt ngã...
    Tôi hiểu ra cái nỗi niềm vàng phai cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen...

    Vàng phai ...!?
    Đó chính là mầu của Thời gian...Của phai phôi nhạt nhòa in dấu lên tất cả , và để dấu ấn lại trên tất cả...


    Vàng phai trước ngõ...!?
    Những ngày tháng cũ ấy, nơi con đường nhỏ có căn nhà em ở với Bố mẹ anh chị em...Căn nhà có giàn bông giấy...
    Những trưa vàng im ắng và nắng tươi rực rỡ , anh thấy em e lệ cúi đầu cho mái tóc dài che bớt đi một bên khuôn mặt khi đi ngang qua con hẻm nhỏ rồi cuống quýt bàn tay vén tóc lên,im lặng mỉm mỉm một nụ cười thiên thần khi anh chận em lại , chỉ để dúi vào tay em một bịch me cam thảo thời ấy...
    ...

    Vàng phai trước ngõ...!?
    Là một ngày anh trở về Quê Hương VN của anh một mình như một người khách lạ ngơ ngác với bao nỗi niềm...
    Không ai biết cả !
    Chỉ một mình anh với trái tim hồi hộp, sung sướng , hạnh phúc và đau đớn , mắt ngập nước long lanh nhìn nhìn, ngó ngó tất cả kỷ niệm và mọi người người chung quanh nhìn anh lạ lùng...

    Anh ngậm ngùi rơi nước mắt âm thầm khi bước đi trên những con đường nhỏ ngày nào anh và tuổi trẻ cùng bạn bè học trò hiền lành tươi vui êm đềm...
    ... ... ...
    Anh ghé thăm ngôi trường cũ trong khuôn viên ngôi nhà Thờ cũ.,và những giọt nước mắt rơi nóng hổi trên khuôn mặt người đàn ông có nét buồn xa vắng Vàng Phai...

    Chỉ có Tình Yêu là Vĩnh cửu chăng !?
    Hay là Vàng Phai sẽ cuốn đi mịt mù hết cả...
    ...
    ... ...

    ReplyDelete
  2. Những tự sự của Vynn là cả một trải nghiệm cho một dòng đời đã qua.. mồ hôi và nước mắt cứ rơi và rồi sẽ khô..

    Chị già thường ngồi bên cái ô cửa nhỏ xíu ngắm ra bầu trời trong những buổi chiều bay về phía mặt trời lặn.. một màu vàng đỏ của ánh nắng hoàng hôn trên những đám mây bồng bềnh trước mặt như réo rắt đủ điều.. trong con tim mong manh của mình.. vẫn cứ lặn lội như thế trong giòng đời qua..

    Chẳng có gì là Vĩnh cửu cả Vynn ạ. Nhưng ta tin rằng tình yêu sẽ tồn tại nha Vynn, kẻo khô héo đời người mất thôi...

    ReplyDelete
    Replies
    1. Vâng , chị TTM...
      Chị nói phải ! " ...tin rằng tình yêu sẽ tồn tại , kẻo khô heo1d9oi72 người mất thôi !"...
      Tuy nhiên ở khía cạnh nào đó rất tế nhị của Thời đại trần trụi, tội lỗi và tàn bạo ngày nay, nhân loại không ngừng tìm mọi cách tiêu diệt ngay chính sự hiện hữu của Thượng Đế trong lòng con người...Thì Tình yêu chắc cũng chẳng còn là cái gì thiêng kiêng cao thượng nữa...
      Tình yêu yên phận nằm im tế nhị trong những áng Văn, Thơ và Âm nhạc của những thế kỷ trước chăng...!?

      Không biết nữa !
      Nhưng ngồi im lặng...chống càm , chắc là...yên thân và hạnh phúc hơn, nhỉ ...!?:))

      Delete
  3. À, chị già có đưa bài "Vàng phai trước ngõ" mà chị viết từ tháng 5 năm 2011 về trang blogspot đó, rỗi qua xem nhé! xem thử có thấy điều gì ở đó không nha!

    ReplyDelete
  4. OH..., chị TTM cũng có viết một bài về " vàng Phai trước ngõ" !?
    Choaa , hay nha . Zẫy để Vynn chạy wua đọc liền...:))

    ReplyDelete
  5. Giờ tự dưng em cũng thích hoa hồng vàng nè anh. Vì em thấy đóa hồng vàng có sức sống bền bỉ hơn đóa hồng màu khác nè. Và cả cái sắc vàng phai ấy dù có bị thời gian cuốn đi thì nó cũng vẫn đẹp lung linh và đầy hoài niệm.

    ReplyDelete
    Replies
    1. "...Vàng Phai ấy dù có bị thời gian cuốn đi thì nó cũng vẫn đẹp lung linh và đầy hoài niệm..."
      Nói hay lắm emgai1 !:))
      Đúng vậy : "đầy Hoài Niệm" cái mầu vàng phai ấy...

      Cuối tuần vui nhé :))

      Delete